Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Thay lời muốn nói

Trời thu đang đẹp như mơ: nắng thì dịu dàng , mưa mơ màng thánh thót, gió heo may mơn man nhè nhẹ...Một nửa 10B chúng tớ đang tràn đầy cảm xúc nhưng...chưa tìm được" lời hay ý đẹp" để diễn đạt.Tớ đành phải mượn lời thơ không biết của cha nào đó, thấy hay cứ nhặt về để chúng mình cùng đọc, nếu thấy hay thì hưởng ứng nha!

Tim tha thiết mà lời không tha thiết
Muốn viết nhiều lời chẳng được bao nhiêu
Lòng yêu nhiều mà ý chẳng thầm yêu
Trang giấy trắng vẫn nguyên trang giấy trắng

Bạn có biết những đêm ngồi im lặng
Nhìn hoa đèn cắn bút lắng nghe tim
Rút tơ lòng trên trang giấy vô duyên
Tìm muôn ý cho đậm tình thân ái.

Tôi say sưa nghe tâm hồn mê mải
Kỉ niệm xưa dệt mãi mộng âm thầm
Nhưng buồn thay cán bút cóng tay cầm
Yêu là thế mà không sao viết được.

..............................................................

Trang giấy trắng vẫn nguyên trang giấy trắng
Muốn viết nhiều mà viết được gì đâu???

14 nhận xét:

Tân Nhớ Bạn nói...

Hồng ơi hay lắm, đúng cảnh mà cũng đúng tình, tớ thích nhất câu “Kỷ niệm xưa dệt mãi mộng âm thầm”. Những kỷ niệm, những mộng âm thầm làm xốn xang hồn ta mỗi khi thoáng lùi về quá khứ.
Nhưng mà này, tớ đồ rằng bài thơ chẳng phải của cha nào cả. Giọng thơ này rất nữ và chắc chỉ của Hồng thôi. Đây mới là cái sưu tầm thứ thiệt, tớ gửi lên mong hòa cùng tâm trạng:
“Xao xuyến lòng tôi những buổi chiều,
Nhìn về xa vắng... nhớ thương yêu...
Tôi ghét lắm, thời gian và khoảng cách
Cứ đến đây, gợi nỗi buồn chiều...”

Minh Vân nói...

Chẳng hiểu "Nhớ bạn" đi đâu mà phải bổ nhiệm một cha "Tân Nhớ bạn" này mà chẳng thấy quyết định, chẳng thấy nhậm chức gì cả mà đã ngồi ghế và tác nghiệp.
Tuy nhiên, "Tân nhớ bạn" cũng có vẻ có nghề, nói đúng điều bọn tớ đang muốn nói "đúng cảnh mà cũng đúng tình". Chấp nhận "Tân nhớ bạn".

Tân Nhớ Bạn lại nói...

Vân ơi đọc mấy dòng đầu của Vân mà tớ lo quá. Đến đoạn sau thấy được chấp nhận mới thở phào.

Thêm:
Bí thư Minh Vân thật là chỗ dựa tinh thần chắc chắn cho blog!

Thúy Hồng nói...

@ Tân nhớ bạn:Trời! Mới nhập hội mà TNB hiểu tớ ghê,thật ra bài thơ này ko biết của cha nào đó tớ chỉ sửa đôi chút cho hợp cảnh hợp tình thôi...Tuy nhiên đã bị đoán trúng phóc luôn mà lại đoán đúng câu sửa chứ!Phục luôn đó nha!

Tân Nhớ Bạn nói...

Hì hì tớ đoán mò đấy, chẳng giỏi giang gì đâu, nhưng mà được khen cũng khoái.

Thúy Hồng nói...

@Nhớ bạn và Tân nhớ bạn:
Giờ này Hà nội đã heo may
Sài gòn nơi xa nắng trắng mây
Muốn gửi ít thu vào trong đó
Hương cốm quyện hòa hương sữa say...

Tân Nhớ Bạn nói...

Hồng ơi Tân Nhớ Bạn ở Hà Nội. Hồng phải chia đôi quà ra thôi.

Thúy Hồng nói...

@TNB: Xin lỗi nghen,thế là mình lại nhầm rồi! nếu ở Hà nội thì cà phê nhé.

Tân Nhớ Bạn nói...

Dạo trước TNB đọc bài thơ này trên báo, Văn Nghệ hay gì đó không nhớ, của tác giả nào cũng không nhớ, hình như amateur như bọn mình chứ không phải dân pro đâu. Thấy hay tặng Hồng, với điều kiện khi nào café Hồng phải gọi ly đúp cho tớ đấy nhé. Bài thơ là nỗi niềm tiếc nuối những gì quý báu đã từng có trong tay mà để tuột mất. Tiếc thay cuộc sống thật không có lệnh Undo.

Cây bàng thời gian

Chẳng bao giờ ai chờ em dưới mưa
Như ngày xưa anh từng chờ đợi
Đôi vai ướt đầm, mái đầu tóc rối
Cây bàng xanh lặng lẽ đứng bên đường.

Kỷ niệm qua rồi còn lại nhớ thương
Anh ra đi đêm mưa thành cổ tích
Em ở lại cành trơ vơ hờn trách
Lá bàng ơi, giờ bay mãi tận đâu.

Hai chúng mình mãi mãi xa nhau
Ai biết được ai là người có lỗi
Khoảng thời gian nhạt nhòa mưa xối
Khoảng cách chia nhuộm đỏ lá bàng.

Em bây giờ như hạt mưa lang thang
Thèm lay ướt vòm cây xanh cũ
Giá em được ào rơi về quá khứ
Có còn anh, ướt lạnh, đứng chờ em?...

Chú thích thêm: bài này TNB đọc được cách đây trên dưới 20 năm, nay chép lại theo trí nhớ, không chắc đủ và đúng hoàn toàn. Dưng mà đảm bảo nhớ gì đánh (máy) nấy, không sửa một chữ.

Khách lạ lỡ đường dừng chân nói...

Tại sao khi có tuổi người ta hay hoài cựu (hay nhớ lại chuyện xa xưa)?. Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thủa nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của…tuổi già.

Thúy Hồng nói...

@Khách lạ:Cảm ơn tình cảm chia sẻ của khách lạ lỡ đường dừng chân. Hãy coi đây là nơi muốn đến chốn tìm về nếu có sự đồng cảm...
@TNB: bài thơ rất hay, cảm ơn nha!
Nếu uống cà phê thì phải gọi cho ai đây nhỉ? xưng danh đi nhé!

Tân Nhớ Bạn nói...

Hỏi Nhớ Bạn, Hồng hỏi NB sẽ ra TNB hìhì

Nhớ bạn nói...

Dù lấy nick nào đi nữa thì cũng ko thể nào ko nhận ra.những lúc tớ bận thì TNB thay tớ.Rất cảm ơn nha.
@Hong ơi,chờ tớ ra thì đi cafe 1 thể vậy nhé

Tân Nhớ Bạn nói...

Này NB, nhận ra rồi thì bí mật nha. Khi bạn mình bận lúc nào tớ cũng sẵn sàng thay thế. Xem ra vụ này Hồng tốn tiền café rồi đây. Băng Nhớ Bạn này đông lắm, những 45 người lận tính cả Hồng.