
Ngồi trong phòng làm việc, nhìn qua cửa sổ, thấy sân tập phủ đầy lá vàng rơi,vô cớ một cảm giác bâng khuâng nuối tiếc xâm chiếm cõi lòng mà thực tình không lý giải được mjnh đang bâng khuâng nuối tiếc điều gì, chỉ biết rằng nó cứ mênh mang mênh mang như vậy thôi, phải chăng chính điều đó làm cho "mua thu quyến rũ anh rồi"
"Em nghe không mua thu
Lá thu rơi xào xạc"
Đúng, chỉ có mùa thu mới có tiếng "xào xạc" của lá rơi nó làm ta cảm nhận thấy sự vô cảm đều đặn của vòng quay thời gian
"Ô hay! Buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông"
Mùa thu về khi nào? Khi sáng trời bàng bạc, gần trưa lại xanh ngắt lảng bảng những đám mây, len lỏi vài sợi nắng vàng nhẹ như tơ.Gió hiu hiu nhẹ, lòng ta vì thế cũng dìu dịu ngân nga không biết thời khắc sáng trưa chiều
Ôi! Mênh mang, mênh mang mua thu.
Đang suy tư, bỗng có điện thoại "Mời anh đi họp" ...chào nhé
"Em nghe không mua thu
Lá thu rơi xào xạc"
Đúng, chỉ có mùa thu mới có tiếng "xào xạc" của lá rơi nó làm ta cảm nhận thấy sự vô cảm đều đặn của vòng quay thời gian
"Ô hay! Buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông"
Mùa thu về khi nào? Khi sáng trời bàng bạc, gần trưa lại xanh ngắt lảng bảng những đám mây, len lỏi vài sợi nắng vàng nhẹ như tơ.Gió hiu hiu nhẹ, lòng ta vì thế cũng dìu dịu ngân nga không biết thời khắc sáng trưa chiều
Ôi! Mênh mang, mênh mang mua thu.
Đang suy tư, bỗng có điện thoại "Mời anh đi họp" ...chào nhé