Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

GỌI THU !

Đã chớm thu, mùa lãng đãng tình yêu và nỗi nhớ. Đọc bài thơ này, nhớ thời tụi mình còn tinh khôi. Có ai đồng cảm với mình ko?
           Gọi thu

                                 Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
                               Ngày em còn nhỏ gót trần lang thang
                               Bầu trời thì xanh, chuồn chuồn thì đỏ
                                Lúa vàng dệt lụa giăng trên đồng làng

                               Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
                               Tóc em mềm quá gíó đùa miên man 
                               Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
                               Em mang tình anh một thời say đắm

                              Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
                               Sao Hôm thì buồn, sao Mai thì sáng
                               Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
                               Em là cô Tấm trong tình anh mang

                                   
          
 Anhdepblog.com                    
 Làm sao tìm được mùa thu dịu dàng
Người em yêu ơi bao mùa thu sang
                               Biết anh còn nhớ mùa thu đầu ấy
                               Anh đưa em qua suối nguồn xiết chảy

                               Em như viên cuội rơi rồi dưới đáy
                               Anh về bến cũ vớt mùa thu lên.
                                                                                Nguyễn Thị Hồng       
                                                                                   Hà Nội thu 1990   

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

MUA THU CHI DEP VOI NHA NGUOI THOI CON TA THI KHONG THAY GI . . .10B CUNG CHANG THAY GI DAU . . .

Thanh Hiên nói...

Thật ra, cũng để lấp bớt những lo lắng phiền muộn của cuộc sống đương thời thôi. Buồn 1 phút vì bạn ko là chính danh. Song, rất cảm ơn vì cũng có người đọc

ban 10b nói...

em ngoi nhat la thu roi
tim trong noi nho bong nguoi minh yeu

Bạn 10b nói...

QUÀ THU
- Đã ra đến tận Hồ Tây
Ước sao gói được heo may làm quà
Nửa đời lưu lạc phương xa
Em thèm chỉ một chút quà này thôi…
- Ở đây thu cả một trời
Làm sao tôi giữ được lời với em.

Thơ Phương Hà