Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
NGÀY 12-12-2012!
Trò vui của 'cư dân' Facebook ngày 12/12/12
Thông thường, những ngày có số đẹp như 09/09/09, 10/10/10... luôn thu hút hàng nghìn status chào mừng trên mạng, nhưng năm nay, "sự kiện" 12/12 trở nên đặc biệt hơn vì tin đồn ngày tận thế (21/12) đang tới gần.
Bên cạnh đó, một năm chỉ có 12 tháng, do đó, 2012 là kết thúc một chu kỳ 12 năm có "ngày tam trùng" của thế kỷ 21. Có nghĩa, phải tới 88 năm nữa, tức năm 2101, con người mới có cơ hội đón một ngày đẹp với các số trùng nhau là 01/01/01. Lúc đó, đa số những người lúc này đang cập nhật Facebook chưa chắc còn sống để "ăn mừng". Vì vậy, không ít người tin đây là cơ hội cuối cùng trong đời để họ tận hưởng một ngày đẹp trời.
Những lời hô hào rủ nhau đi chơi từ nay đến ngày 21/12 nhanh chóng nhận được nhiều hưởng ứng trên Facebook. Một số hẹn nhau "nhậu" và "uống hết 12 chai mới về"... Tuy đây chỉ là lời nói đùa nhưng các status đó cũng thu hút khá nhiều người bình luận và bấm "like".
Ngoài những status mang tính giải trí, cũng có những thành viên Facebook coi đây là sự kiện nghiêm túc như dự định nhắn tin tỏ tình vào 12h12 trưa. Một số quyết định sẽ thay đổi bản thân, sửa chữa những sai lầm, thậm chí là dành thời gian sao chép dữ liệu quan trọng vào ổ USB siêu bền trước khi quá muộn vì ngày tận thế 21/12 đang đến gần.
Bác Phạm Hồng Phước, một chuyên gia tin học có tiếng, đã chia sẻ lên Facebook bài thơ được sáng tác ngay trong sáng 12/12:
"Ngày của trăm năm cuối cùng
Mở quỹ thời gian nhập thêm ngày mới
Trọn vẹn đủ đầy ba số 12
Ngày của trăm năm dài tròn thế kỷ
Lần tới trở về ta sẽ là ai?
Một chút nắng lên dát vàng khung cửa
Như áo lụa vàng phủ giấc chiêm bao
Ta vẫn yêu em mối tình tiền kiếp
Tóc dẫu bạc màu, tim chẳng hư hao
9 bữa nữa thôi tin đồn tận thế
Ta dửng dưng chờ đâu có sợ chi
Xưa nay ta sống như ngày mai chết
Thanh thản sẵn sàng cho một chuyến đi…
Ta biết mình hèn cuộn mình trong vỏ
Mặc biển phong ba vùi những con tàu
Hơn nửa cuộc đời triền miên lận đận
Ta ngỡ như mình đã chết từ lâu
Ta hiểu cuộc đời không ngừng chuyển động
Những dòng hải lưu ngầm dưới đại dương
Mở cửa gió ùa vào ngôi nhà cổ
Bát ngát hoa thơm cỏ lạ trên đường
Ngày của trăm năm đời người chỉ một
Ta ước ngày này trọn vẹn cùng em
Một ngày bên nhau đủ đầy thế kỷ
Tận thế cũng đành ta đã có em".
Mở quỹ thời gian nhập thêm ngày mới
Trọn vẹn đủ đầy ba số 12
Ngày của trăm năm dài tròn thế kỷ
Lần tới trở về ta sẽ là ai?
Một chút nắng lên dát vàng khung cửa
Như áo lụa vàng phủ giấc chiêm bao
Ta vẫn yêu em mối tình tiền kiếp
Tóc dẫu bạc màu, tim chẳng hư hao
9 bữa nữa thôi tin đồn tận thế
Ta dửng dưng chờ đâu có sợ chi
Xưa nay ta sống như ngày mai chết
Thanh thản sẵn sàng cho một chuyến đi…
Ta biết mình hèn cuộn mình trong vỏ
Mặc biển phong ba vùi những con tàu
Hơn nửa cuộc đời triền miên lận đận
Ta ngỡ như mình đã chết từ lâu
Ta hiểu cuộc đời không ngừng chuyển động
Những dòng hải lưu ngầm dưới đại dương
Mở cửa gió ùa vào ngôi nhà cổ
Bát ngát hoa thơm cỏ lạ trên đường
Ngày của trăm năm đời người chỉ một
Ta ước ngày này trọn vẹn cùng em
Một ngày bên nhau đủ đầy thế kỷ
Tận thế cũng đành ta đã có em".
12 vẫn luôn được coi là con số đặc biệt bởi nó ứng với 12 cung hoàng đạo, 12 con giáp, 12 tháng trong năm, 12 sứ đồ của chúa Jesus, 12 vị thần trong Thần thoại Hy Lạp.
Cọp trên báo, các bạn đọc cho vui
Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012
CUỐI NĂM -MÙA CƯỚI!!
Hôm chủ nhật, mình nhận được tin nhắn từ LÊ MINH,mời dự đám cưới 2con (đều họ phạm). Không biết con gái hay con trai Minh, song cũng xin chúc mừng hai gia đình có thêm thành viên mới. Bọn tớ ở xa chẳng tới dự được, rất mong các bạn thông cảm. Chúc mừng hạnh phúc đôi bạn trẻ nhé! Mai rồi, ngày vui của hai gia đình. CHÚC MỪNG. CHÚC MỪNG
Thấm thoắt lứa chúng mình cũng lên ông lên bà cả rồi. Kinh...!
Các bạn 10b mình tranh thủ vui vẻ bên nhau nhé, nhân dịp mỗi lần họp mặt, tụ tập
HÀ NỘI đang lạnh rất cần chút ấm
...
Thấm thoắt lứa chúng mình cũng lên ông lên bà cả rồi. Kinh...!
Các bạn 10b mình tranh thủ vui vẻ bên nhau nhé, nhân dịp mỗi lần họp mặt, tụ tập
HÀ NỘI đang lạnh rất cần chút ấm

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012
Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012
Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012
CHÀO MỪNG SINH NHẬT BLOG 10B!
Chỉ còn 2 ngày nữa là tới ngày họp mặt thường niên của lớp mình. Chúng tớ ở xa chưa có dịp cùng các bạn mình ăn bánh kem bằng đũa năm nào. Chúc tất cả các bạn thật vui, ấm cúng trong buổi sinh nhật
24-10-2012

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012
PHỤ NỮ.....
Thú thật rằng dạo này tớ thấy chán TỚ quá...
Cọp trên blog HM, bài của TĐK ca ngợi PN để động viên chị em vì thấy trai 10b mình quý các bạn nữ ghê
Cọp trên blog HM, bài của TĐK ca ngợi PN để động viên chị em vì thấy trai 10b mình quý các bạn nữ ghê
Trần Đăng Khoa: Phụ nữ nhìn kiểu gì cũng… đẹp!
(VOV – Trần Đăng Khoa) – Có người nhìn đằng trước đẹp. Có người nhìn đằng sau đẹp. Có người lại phải lùi ra thật xa, thậm chí phải nhắm tịt cả hai mắt lại thì ta mới “nhìn” thấy được vẻ đẹp của họ.
Nhiều lúc, tôi cứ lẩn thẩn nghĩ, giả sử trên thế giới này không có phụ nữ thì sao? Sẽ chẳng ra làm sao cả. Đàn ông sẽ thành hùm beo và trái đất thì hoang lạnh vì không có sự sống. Chẳng phải ngẫu nhiên mà đàn ông trên cả hành tinh này đều sùng kính phụ nữ. Họ dồn hết chị em về một phe, và đặt tên là Phái đẹp.
Quả thật, phụ nữ rất đẹp. Tôi cũng đã đi nhiều, tiếp xúc cũng nhiều. Nhưng tôi chưa thấy một người phụ nữ nào xấu. Tất nhiên, vẻ đẹp của họ cũng phụ thuộc một phần vào mắt người ngắm. Có người nhìn đằng trước đẹp. Có người nhìn đằng sau đẹp. Có người lại phải lùi ra thật xa, thậm chí phải nhắm tịt cả hai mắt lại thì ta mới “nhìn” thấy được vẻ đẹp của họ. Chính họ đã góp phần cân bằng sinh thái trái đất. Và trong mỗi gia đình, họ như cái điều hoà nhiệt độ. Tất nhiên, điều khiển cái điều hoà đặc biệt này, tốt nhất nên là đàn ông, là chính đức ông chồng, chứ để lão hàng xóm điều khiển thì nguy hiểm lắm. Tuy nhiên, điều khiển thế nào lại là cả một nghệ thuật tinh xảo. Tôi sẽ bàn vào một dịp khác.
Tôi nghĩ rằng, giới mày râu chúng ta có thể tính cách khác nhau, đời sống khác nhau, số phận cũng khác nhau. Nhưng chúng ta vẫn có một điểm chung: Đều là con của hai bà mẹ. Một bà mẹ đẻ ra ta, vất vả vì ta, và một bà mẹ chẳng có họ hàng gì với ta cả. Đó chính là bà mẹ vợ. Trong hai bà mẹ ấy, xem ra bà mẹ vợ lại thiệt thòi hơn. Người phát hiện ra điều này chính là nhà văn Thanh Tịnh.
Bác Thanh Tịnh luôn có những nhận xét rất hóm hỉnh và bất ngờ. Có lần, tôi mời bác đi ăn phở. Bác bảo: “Thôi, tớ già rồi, còn ăn gì nữa!”. Tôi rất ngạc nhiên. Phở là món ăn thông dụng, cổ truyền, dành cho tất cả mọi người, chứ đâu có cấm các cụ già. Bác Tịnh bảo: “Đi ra ngoài, tớ buồn lắm. Cậu cứ nhìn kia kìa. Trẻ con đi từng đàn. Trai gái đi từng đôi. Còn người già đi từng chiếc một”.
Rồi bác hỏi: “Vào quán phở, tớ đố cậu, nhìn những người ăn, làm sao có thể biết được mối quan hệ của họ. Ai là vợ chồng? Ai là bồ bịch? Ai đang yêu nhau?”. Tôi bảo: “Phải nhìn vào mắt họ!”. “Cậu đúng là thằng dở hơi. Nếu cần ngắm nhau thì ngắm ở chỗ khác. Ai lại đưa nhau vào quán phở mà ngắm – Bác Tịnh cười.
Rồi bác giảng giải – Muốn biết chính xác mối quan hệ của họ, phải nhìn lúc họ trả tiền. Đàn ông trả tiền thì dứt khoát họ là bồ bịch hoặc đang yêu. Đàn bà trả tiền thì chắc chắn vợ chồng. Hai bên tranh nhau trả thì chỉ là bạn bè thôi!” Rồi bác bảo: “Con gái mình hoá ra là con người ta cậu ạ. Đến lúc nó lấy chồng thì mình mất con. Đến lúc nó có con thì mình mất nốt vợ. Vì lúc ấy, vợ mình lại phải chăm nuôi cháu ngoại. Cháu bà nội, tội bà ngoại”.
Quả đúng là như vậy. Mới hay, bà mẹ vợ khổ thật. Cả một đời ki cóp, bòn nhặt, rồi xây đắp hai chục năm, thậm chí hơn hai mươi năm ròng mới xong được một công trình vĩ đại. Đó chính là toà nhan sắc – Cô con gái rượu của mình.
Tôi có cảm giác bà cụ phải lọc từ bao nhiêu ánh trăng non để làm nên màu da trắng mịn, mát mẻ của cô con gái, phải chắt từ hàng triệu sắc hoa mới tạo thành làn môi tơ nõn của con gái. Rồi lại phải lấy cả tuổi thanh xuân của mình để chuốt nên sự duyên dáng, hấp dẫn và vẻ đẹp huyền bí của của con. Bao nhiêu là công nênh.
Vậy rồi đùng cái, một thằng cha ất ơ, lạ hoắc, chẳng có họ hàng, quen biết gì với mình, thế rồi nó đến, nó rước đi mất. Kèm theo cô con gái, còn thêm bao nhiêu “phụ tùng” đi theo: Xe máy, vòng bạc, nhẫn vàng. Có khi còn có cả ô tô, nhà lầu….Một đống của nả! Ối giời đất ơi! Rõ thật là mở cửa rước trộm vào nhà!.
Đúng là một vụ mất trộm ngoạn mục. Mà thằng trộm này lạ lắm. Pháp luật ủng hộ. Công an vỗ tay hoan hô. Bà mẹ còn sung sướng âm ỉ vì mình đã lo được cho con vu quy trọn vẹn. Thực ra, đấy là vụ mất trộm tưng bừng và ngoạn mục. Đã thiệt đơn lại thiệt kép.
Vì vậy, thay mặt cho tất cả những tên trộm giữa thanh thiên bạch nhật được pháp luật ủng hộ, nhân dịp ngày Quốc tế Phụ nữ (hay 20-10), tôi xin vái tặng các khổ chủ, là những bà mẹ vợ một bài thơ nôm na như sau:
Trần Đăng Khoa
Nhiều lúc, tôi cứ lẩn thẩn nghĩ, giả sử trên thế giới này không có phụ nữ thì sao? Sẽ chẳng ra làm sao cả. Đàn ông sẽ thành hùm beo và trái đất thì hoang lạnh vì không có sự sống. Chẳng phải ngẫu nhiên mà đàn ông trên cả hành tinh này đều sùng kính phụ nữ. Họ dồn hết chị em về một phe, và đặt tên là Phái đẹp.
Quả thật, phụ nữ rất đẹp. Tôi cũng đã đi nhiều, tiếp xúc cũng nhiều. Nhưng tôi chưa thấy một người phụ nữ nào xấu. Tất nhiên, vẻ đẹp của họ cũng phụ thuộc một phần vào mắt người ngắm. Có người nhìn đằng trước đẹp. Có người nhìn đằng sau đẹp. Có người lại phải lùi ra thật xa, thậm chí phải nhắm tịt cả hai mắt lại thì ta mới “nhìn” thấy được vẻ đẹp của họ. Chính họ đã góp phần cân bằng sinh thái trái đất. Và trong mỗi gia đình, họ như cái điều hoà nhiệt độ. Tất nhiên, điều khiển cái điều hoà đặc biệt này, tốt nhất nên là đàn ông, là chính đức ông chồng, chứ để lão hàng xóm điều khiển thì nguy hiểm lắm. Tuy nhiên, điều khiển thế nào lại là cả một nghệ thuật tinh xảo. Tôi sẽ bàn vào một dịp khác.
Tôi nghĩ rằng, giới mày râu chúng ta có thể tính cách khác nhau, đời sống khác nhau, số phận cũng khác nhau. Nhưng chúng ta vẫn có một điểm chung: Đều là con của hai bà mẹ. Một bà mẹ đẻ ra ta, vất vả vì ta, và một bà mẹ chẳng có họ hàng gì với ta cả. Đó chính là bà mẹ vợ. Trong hai bà mẹ ấy, xem ra bà mẹ vợ lại thiệt thòi hơn. Người phát hiện ra điều này chính là nhà văn Thanh Tịnh.
Bác Thanh Tịnh luôn có những nhận xét rất hóm hỉnh và bất ngờ. Có lần, tôi mời bác đi ăn phở. Bác bảo: “Thôi, tớ già rồi, còn ăn gì nữa!”. Tôi rất ngạc nhiên. Phở là món ăn thông dụng, cổ truyền, dành cho tất cả mọi người, chứ đâu có cấm các cụ già. Bác Tịnh bảo: “Đi ra ngoài, tớ buồn lắm. Cậu cứ nhìn kia kìa. Trẻ con đi từng đàn. Trai gái đi từng đôi. Còn người già đi từng chiếc một”.
Rồi bác hỏi: “Vào quán phở, tớ đố cậu, nhìn những người ăn, làm sao có thể biết được mối quan hệ của họ. Ai là vợ chồng? Ai là bồ bịch? Ai đang yêu nhau?”. Tôi bảo: “Phải nhìn vào mắt họ!”. “Cậu đúng là thằng dở hơi. Nếu cần ngắm nhau thì ngắm ở chỗ khác. Ai lại đưa nhau vào quán phở mà ngắm – Bác Tịnh cười.
Rồi bác giảng giải – Muốn biết chính xác mối quan hệ của họ, phải nhìn lúc họ trả tiền. Đàn ông trả tiền thì dứt khoát họ là bồ bịch hoặc đang yêu. Đàn bà trả tiền thì chắc chắn vợ chồng. Hai bên tranh nhau trả thì chỉ là bạn bè thôi!” Rồi bác bảo: “Con gái mình hoá ra là con người ta cậu ạ. Đến lúc nó lấy chồng thì mình mất con. Đến lúc nó có con thì mình mất nốt vợ. Vì lúc ấy, vợ mình lại phải chăm nuôi cháu ngoại. Cháu bà nội, tội bà ngoại”.
Quả đúng là như vậy. Mới hay, bà mẹ vợ khổ thật. Cả một đời ki cóp, bòn nhặt, rồi xây đắp hai chục năm, thậm chí hơn hai mươi năm ròng mới xong được một công trình vĩ đại. Đó chính là toà nhan sắc – Cô con gái rượu của mình.
Tôi có cảm giác bà cụ phải lọc từ bao nhiêu ánh trăng non để làm nên màu da trắng mịn, mát mẻ của cô con gái, phải chắt từ hàng triệu sắc hoa mới tạo thành làn môi tơ nõn của con gái. Rồi lại phải lấy cả tuổi thanh xuân của mình để chuốt nên sự duyên dáng, hấp dẫn và vẻ đẹp huyền bí của của con. Bao nhiêu là công nênh.
Vậy rồi đùng cái, một thằng cha ất ơ, lạ hoắc, chẳng có họ hàng, quen biết gì với mình, thế rồi nó đến, nó rước đi mất. Kèm theo cô con gái, còn thêm bao nhiêu “phụ tùng” đi theo: Xe máy, vòng bạc, nhẫn vàng. Có khi còn có cả ô tô, nhà lầu….Một đống của nả! Ối giời đất ơi! Rõ thật là mở cửa rước trộm vào nhà!.
Đúng là một vụ mất trộm ngoạn mục. Mà thằng trộm này lạ lắm. Pháp luật ủng hộ. Công an vỗ tay hoan hô. Bà mẹ còn sung sướng âm ỉ vì mình đã lo được cho con vu quy trọn vẹn. Thực ra, đấy là vụ mất trộm tưng bừng và ngoạn mục. Đã thiệt đơn lại thiệt kép.
Vì vậy, thay mặt cho tất cả những tên trộm giữa thanh thiên bạch nhật được pháp luật ủng hộ, nhân dịp ngày Quốc tế Phụ nữ (hay 20-10), tôi xin vái tặng các khổ chủ, là những bà mẹ vợ một bài thơ nôm na như sau:
THƠ VUI TẶNG MẸ VỢ Mẹ từng lặn lội suốt đời Trên những cánh đồng hoang dại Tìm ánh trăng non ngàn xưa Toả mát màu da con gái Mẹ vượt qua bao đỉnh núi Trập trùng rừng mộng suối mơ Chọn những sắc hoa đẹp nhất Làm nên làn môi thơm tho Rồi mẹ ngược miền thiếu nữ Lọc từng nét đẹp, vẻ xinh Và nỗi dịu dàng muôn thuở Chuốt nên vóc dáng con mình Mẹ trao thiên thần của mẹ Cho một chàng trai nghèo nàn Thế là con thành ông chủ Bỗng nhiên giàu nhất thế gian… |
Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012
ĐÀN ÔNG CẦN GÌ???
Sắp tới ngày thành lập HLHPNVN(20-10), tớ đọc được bài này trên Bvbqd, đưa lên các bạn tham khảo nhé!
> Đàn ông cần gì?
Điều làm đàn ông không chịu nổi là sự lảm nhảm của người vợ, nước mắt của người tình và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ. Đàn ông cả đời đi tìm không phải vợ, cũng không phải người tình mà là hồng nhan tri kỷ.
Thế nào là vợ? Là người con gái mà bạn tình nguyện giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ. Thế nào là người tình? Là người con gái mà bạn hẹn hò vụng trộm với cô ấy và sợ vợ phát hiện. Thế nào là hồng nhan tri kỷ? Là người con gái mà bạn có thể nói với cô ấy tất cả mọi bí mật, kể cả điều mà bạn không thể nói được với vợ hay người tình.
Vợ là một sự ràng buộc, ràng buộc bạn không thể tùy tiện cặp bồ với một người con gái khác. Người tình là một sự bù đắp, bù đắp cho bạn những tình cảm mãnh liệt mà ở người vợ còn thiếu hoặc bạn không tìm được ở người vợ. Hồng nhan tri kỷ là sự chỉ rõ, chỉ rõ sự mê say trong trái tim bạn.
Vợ sống cùng bạn từng ngày, người tình tiêu tiền cùng bạn, hồng nhan tri kỷ nói chuyện cùng bạn. Vợ không thể thay thế người tình, vì vợ không điều khiển được tình cảm như người tình. Người tình không thể thay thế vợ, vì người tình không có được tình thân như vợ. Vợ và người tình đều không thay thế được hồng nhan tri kỷ, vì đó nhu cầu của tâm linh.
Vợ là người con gái không hề có chút quan hệ máu mủ nào với bạn nhưng lại bồn chồn mong nhớ mỗi khi màn đêm đã xuống mà bạn chưa về nhà. Người tình là người con gái không hề có chút quan hệ gia đình với bạn nhưng lại làm cho bạn thỏa mãn mùi vị ái tình của đấng nam giới. Hồng nhan tri kỷ là người con gái chẳng có quan hệ gì với bạn nhưng lại có thể chia sẻ cùng bạn những vui buồn phiền muộn.
Vợ là một ngôi nhà, là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi của bạn sự vỗ về an ủi. Người tình là gánh nặng của ngôi nhà, chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ, bạn không muốn vứt bỏ. Hồng nhan tri kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà, không có cô ấy bạn không thấy cô đơn, nhưng bạn sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì.
Sự quan tâm của người vợ như một ly nước lọc, có lúc trở thành sự lảm nhảm, chỉ khi bị ốm mới trở thành sự ôn hòa. Sự quan tâm của người tình như cốc nước lọc đó bỏ thêm chút đường, dần dần qua một đêm rồi mà vẫn chưa thỏa mãn. Sự quan tâm của hồng nhan tri kỷ giống như cốc cafe khi bạn đang làm việc lúc nửa đêm, càng uống càng tỉnh.
Khi vợ có bầu thì sẽ hỏi bạn muốn có con gái hay con trai một cách rất tình cảm. Khi người tình có bầu với bạn thì sẽ khóc và hỏi bạn phải làm sao bây giờ? Đối với hồng nhan tri kỷ, bạn sẽ kể cho cô ấy nghe chuyện người tình của bạn có bầu và sẽ hỏi cô ấy bạn nên làm thế nào. Ngay đối với người vợ, chỉ sau khi bị cô ấy phát hiện bạn mới nói rằng "Thật ra, anh đã muốn nói với em sớm hơn" sau đó cố gắng hết sức để giải thích, và giả bộ rất đáng thương.
Khi vợ về nhà mẹ đẻ một tuần không quay lại bạn cũng không thấy nhớ. Khi người tình mới 3 ngày không gặp bạn liền gọi điện cho cô ấy: Em đi đâu đó? Tối nay chúng mình đến nơi cũ uống cafe được không? Khi trong lòng cảm thấy buồn khổ, bạn chỉ muốn tìm hồng nhan tri kỷ để trò chuyện, nói với cô ấy chuyện vận mệnh của bạn giữa vợ và người tình, thực tế không thể chịu đựng được nữa.
Điều làm đàn ông không chịu nổi đó là sự lảm nhảm của người vợ, nước mắt của người tình và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ. Sự lảm nhảm của người vợ làm đàn ông thấy đã rối cả lòng lại càng thêm rối hơn, nước mắt của người tình làm cho trái tim của đàn ông mềm yếu hơn, sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ làm cho đàn ông thấy bị tổn thương, hụt hẫng.
Vợ là người con gái không hề có chút quan hệ máu mủ nào với bạn nhưng lại bồn chồn mong nhớ mỗi khi màn đêm đã xuống mà bạn chưa về nhà. Người tình là người con gái không hề có chút quan hệ gia đình với bạn nhưng lại làm cho bạn thỏa mãn mùi vị ái tình của đấng nam giới. Hồng nhan tri kỷ là người con gái chẳng có quan hệ gì với bạn nhưng lại có thể chia sẻ cùng bạn những vui buồn phiền muộn.
Vợ là một ngôi nhà, là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi của bạn sự vỗ về an ủi. Người tình là gánh nặng của ngôi nhà, chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ, bạn không muốn vứt bỏ. Hồng nhan tri kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà, không có cô ấy bạn không thấy cô đơn, nhưng bạn sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì.
Sự quan tâm của người vợ như một ly nước lọc, có lúc trở thành sự lảm nhảm, chỉ khi bị ốm mới trở thành sự ôn hòa. Sự quan tâm của người tình như cốc nước lọc đó bỏ thêm chút đường, dần dần qua một đêm rồi mà vẫn chưa thỏa mãn. Sự quan tâm của hồng nhan tri kỷ giống như cốc cafe khi bạn đang làm việc lúc nửa đêm, càng uống càng tỉnh.
Khi vợ có bầu thì sẽ hỏi bạn muốn có con gái hay con trai một cách rất tình cảm. Khi người tình có bầu với bạn thì sẽ khóc và hỏi bạn phải làm sao bây giờ? Đối với hồng nhan tri kỷ, bạn sẽ kể cho cô ấy nghe chuyện người tình của bạn có bầu và sẽ hỏi cô ấy bạn nên làm thế nào. Ngay đối với người vợ, chỉ sau khi bị cô ấy phát hiện bạn mới nói rằng "Thật ra, anh đã muốn nói với em sớm hơn" sau đó cố gắng hết sức để giải thích, và giả bộ rất đáng thương.
Khi vợ về nhà mẹ đẻ một tuần không quay lại bạn cũng không thấy nhớ. Khi người tình mới 3 ngày không gặp bạn liền gọi điện cho cô ấy: Em đi đâu đó? Tối nay chúng mình đến nơi cũ uống cafe được không? Khi trong lòng cảm thấy buồn khổ, bạn chỉ muốn tìm hồng nhan tri kỷ để trò chuyện, nói với cô ấy chuyện vận mệnh của bạn giữa vợ và người tình, thực tế không thể chịu đựng được nữa.
Điều làm đàn ông không chịu nổi đó là sự lảm nhảm của người vợ, nước mắt của người tình và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ. Sự lảm nhảm của người vợ làm đàn ông thấy đã rối cả lòng lại càng thêm rối hơn, nước mắt của người tình làm cho trái tim của đàn ông mềm yếu hơn, sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ làm cho đàn ông thấy bị tổn thương, hụt hẫng.
Người vợ tốt nhất là người mà đàn ông có thể tìm thấy ở cô ấy người tình và hồng nhan tri kỷ, chỉ là cảm giác thôi mà đàn ông khó có thể tìm thấy. Người tình tốt nhất là người mà khi mối quan hệ của bạn và cô ấy bị vợ bạn phát hiện, cô ấy sẽ chủ động rút lui mà không có một yêu cầu gì hết, nhưng khó mà tìm được điểm này của người tình. Hồng nhan tri kỷ tốt nhất là người đến một ngày nào đó sẽ trở thành người tình, thậm chí thành vợ của bạn, chỉ là cái suy nghĩ này chẳng có chút hiện thực gì cả.
Nếu như có thể, đàn ông rất muốn biến hồng nhan tri kỷ thành người tình, nếu có thể nữa thì sẽ muốn cô ấy thành người vợ. Nhưng nếu hồng nhan tri kỷ trở thành vợ rồi thì sẽ không còn là tri kỷ nữa, bởi vì rất ít đàn ông muốn biến vợ thành tri kỷ. Trái tim đàn ông có rất nhiều bí mật không thể tùy tiện nói cho vợ nghe, không thế thì làm sao gọi là đàn ông nữa.
Lấy vợ là vì sợ người khác nói ra nói vào, tìm một người tình là vì muốn thêm chút gia vị vào để điều chỉnh cái cuộc sống tẻ nhạt, muốn có hồng nhan tri kỷ vì muốn tưới cho tâm hồn trống rỗng của họ một chút canh tươi. Đàn ông cả đời đi tìm không phải là vợ, cũng không phải là người tình mà là hồng nhan tri kỷ.
Nếu như có thể, đàn ông rất muốn biến hồng nhan tri kỷ thành người tình, nếu có thể nữa thì sẽ muốn cô ấy thành người vợ. Nhưng nếu hồng nhan tri kỷ trở thành vợ rồi thì sẽ không còn là tri kỷ nữa, bởi vì rất ít đàn ông muốn biến vợ thành tri kỷ. Trái tim đàn ông có rất nhiều bí mật không thể tùy tiện nói cho vợ nghe, không thế thì làm sao gọi là đàn ông nữa.
Lấy vợ là vì sợ người khác nói ra nói vào, tìm một người tình là vì muốn thêm chút gia vị vào để điều chỉnh cái cuộc sống tẻ nhạt, muốn có hồng nhan tri kỷ vì muốn tưới cho tâm hồn trống rỗng của họ một chút canh tươi. Đàn ông cả đời đi tìm không phải là vợ, cũng không phải là người tình mà là hồng nhan tri kỷ.
Dũng (VnE)
---------------------
Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012
CẢM NHẬN của TÙNG về MÙA THU

Ngồi trong phòng làm việc, nhìn qua cửa sổ, thấy sân tập phủ đầy lá vàng rơi,vô cớ một cảm giác bâng khuâng nuối tiếc xâm chiếm cõi lòng mà thực tình không lý giải được mjnh đang bâng khuâng nuối tiếc điều gì, chỉ biết rằng nó cứ mênh mang mênh mang như vậy thôi, phải chăng chính điều đó làm cho "mua thu quyến rũ anh rồi"
"Em nghe không mua thu
Lá thu rơi xào xạc"
Đúng, chỉ có mùa thu mới có tiếng "xào xạc" của lá rơi nó làm ta cảm nhận thấy sự vô cảm đều đặn của vòng quay thời gian
"Ô hay! Buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông"
Mùa thu về khi nào? Khi sáng trời bàng bạc, gần trưa lại xanh ngắt lảng bảng những đám mây, len lỏi vài sợi nắng vàng nhẹ như tơ.Gió hiu hiu nhẹ, lòng ta vì thế cũng dìu dịu ngân nga không biết thời khắc sáng trưa chiều
Ôi! Mênh mang, mênh mang mua thu.
Đang suy tư, bỗng có điện thoại "Mời anh đi họp" ...chào nhé
"Em nghe không mua thu
Lá thu rơi xào xạc"
Đúng, chỉ có mùa thu mới có tiếng "xào xạc" của lá rơi nó làm ta cảm nhận thấy sự vô cảm đều đặn của vòng quay thời gian
"Ô hay! Buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông"
Mùa thu về khi nào? Khi sáng trời bàng bạc, gần trưa lại xanh ngắt lảng bảng những đám mây, len lỏi vài sợi nắng vàng nhẹ như tơ.Gió hiu hiu nhẹ, lòng ta vì thế cũng dìu dịu ngân nga không biết thời khắc sáng trưa chiều
Ôi! Mênh mang, mênh mang mua thu.
Đang suy tư, bỗng có điện thoại "Mời anh đi họp" ...chào nhé
10:43 Ngày 10 tháng 10 năm 2012

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012
CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHƯƠNG CHI
Hôm nay 9-10, ngày sinh của bạn tôi. Chẳng biết có khi nào Chi vào blog không, nhưng chưa một lần thấy bạn mình lên tiếng
Luôn yêu và cảm phục CHI trong nhiều mặt của cuộc sống. Nhớ tiếng cười sảng khoái của bạn mình ghê.
CHÚC CHI LUÔN KHOẺ ,BÌNH AN và HẠNH PHÚC
Luôn yêu và cảm phục CHI trong nhiều mặt của cuộc sống. Nhớ tiếng cười sảng khoái của bạn mình ghê.
CHÚC CHI LUÔN KHOẺ ,BÌNH AN và HẠNH PHÚC
Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012
NƠI TRÚ ẨN CỦA TÔI!!
Tranh thủ chờ Tùng pot ảnh 10b gặp nhau nhân đám cưới , tớ thấy đoạn thơ này hợp nên đưa lên đây các bạn đọc đỡ nhé. Trích trong blogAnhVu
Nơi trú ẩn của tôi
Là bạn Mười Bê đấy
Xa cách suốt thời gian ngần ấy
Nơi trú ẩn của tôi
Là bạn Mười Bê đấy
Xa cách suốt thời gian ngần ấy
Gặp lại vẫn mày tao
Vẫn điên khùng, nói chuyện tào lao
Vẫn chọc ghẹo, dành ăn, vẫn thơ văn nhạc họa
Giòng đời trôi dù mệt nhoài nghiệt ngã
Còn một chỗ về rộn tiếng cười vui
Về đây, người ơi
Bốn mươi năm còn ắp đầy tình bạn
Và còn có cả khoảng không vô hạn
Ta kéo về blog chơi.
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
MỘT BUỔI GẶP MẶT VUI VẺ
Tớ xin phép bạn 10B, đăng bài lên đây , các bạn đọc sẽ rõ hơn và đoán thử ai viết nhé
Ghi chép ở đám cưới Dương.
Đi đám cưới thật là happy. Từ sáng sớm đường Hà Nội đã tấp nập. Dương mời 11h nhưng từ 9h tớ đã đi ra đi vào. 9h30 quá sốt ruột không chờ nổi, tớ lên xe nhắm mắt nhắm mũi nhằm hướng Bắc chạy một mạch. Cưới có khác, nhìn đâu cũng người là người. Tắc đường ở Ngã Tư sở, kẹt xe ở Ô Chợ Dừa. Càng gần Cung Văn Hóa càng náo nhiệt. Người khắp chốn kéo nhau về dự tiệc.
Qua cổng, người đầu tiên tớ gặp là bác trông xe. Rồng rắn mất hơn nửa tiếng xếp hàng, cũng lời qua tiếng lại với anh đằng trước chị đằng sau về chuyện thời tiết mới đến lượt mình. Cất Hon đa xong, lại phải chi phí 15 phút cuộc đời mới tìm thấy Xa lông 3 là nơi Dương hẹn gặp. Tuy mệt nhưng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng nơi cần đến đã đến, mừng như Đường Tam Tạng vượt bao gian truân rồi cũng thấy Tây Trúc.
Đang băn khoăn không biết lớp mình ngồi đâu trong biển người, chợt thấy Mạnh Hồng (nhẹ cả người vì mình không phải là người duy nhất đến muộn!). Hai thằng nhằm hướng Quả tim thẳng tiến. Xác định rõ đây là khu vực dành riêng Nhà Gái, chúng tớ tự tin thả phong bì trong tiếng ồn ào cười nói hỗn loạn tán thưởng xung quanh.
Việc chính khi đi đám cưới đã xong, lòng nhẹ nhàng phơi phới bọn tớ lướt tiếp. Bỗng đâu xa xa thấy mấy cánh tay giơ cao vẫy vẫy. Chơm chớp cùng dùi dụi mắt vàng vài lượt tớ nhận ra đúng quân 10B quen thuộc. Người phẩy tay khỏe nhất như cố xua đuổi đích thị Lê Xuân. Bên cạnh là Bích Dung, cạnh Bích Dung là Bích Thu, cạnh Bích Thu là Thắng con, cạnh Thắng con là Lê Minh, cạnh Lê Minh là Quang Minh, cạnh Quang Minh là Minh Nguyệt… Tự hỏi không biết điểm thế có thừa ai không nữa.
Ngay khi tiếp cận đến, một trận náo loạn nổi lên những lời chào hỏi và mặt bắt tay mừng. Kảm giác hãnh diện như thể chính mình là ca sĩ xì-căng-đan sa vào đám fan cuồng hâm mộ. Qua phút ăn dưa bở đầy cảm xúc, nhìn lại thì ra sự huyên náo đó xuất phát từ bàn bên cạnh. Bên đó cũng có một hội bạn cũ gặp nhau. Thật là ngất trên cành quất!
Bàn ta hầu đã kín quân ta. Mạnh Hồng nhanh mông tọa luôn vào một cái ghế trống. Còn tớ, trâu chậm uống nước đục, loay hoay không biết làm sao. May quá có mấy nhân cùng cảnh ngộ Tuyết, Phượng, Vinh kéo giật sang bàn khác. Bàn này vắng hoe, thừa chỗ cho mỗi người ngồi hai ghế một lúc. Lúc sau có thêm Thúy Hằng (vẫn lộng lẫy váy áo như thường thấy) và Vi Tùng (có phần suy dinh dưỡng hơn lần gặp trước). Thời gian tiếp tục trôi, chớp mắt đã lại thấy Khánh, Cương, Mai Hương, Minh Thanh, Chí, Mai Hà (tóc mây xưa nao lòng bao bạn gái nay còn đâu…!!!).
Rồi lại đến Minh Vân, Lan Phương dắt díu nhau lần đến…
Trò chuyện râm ran, xen lẫn tiếng vỗ tay lẹt đẹt hoặc rào rào tùy là phụ huynh hay cô dâu chú rể lên sân khấu.
Bia được bật, rượu được rót. Chúc tụng. Nói cười. Quên cả lạm phát và căng thẳng Nhật – Trung. Những chủ đề muôn thủa lại được khơi dậy: năm nay tổ chức sinh nhật Blog ở đâu, như thế nào; ai hay đăng bài cho Blog mua vui cho các bạn; ai đã đào ngũ nhưng vẫn ngấm ngầm vào đọc Blog; thằng nào viện cớ say xe bỏ sinh hoạt… Xen trong tiếng ồn ào đám cưới là tiếng thánh thót oanh vàng của bí thư Minh Vân hăm dọa bắt ai đó làm kiểm điểm về một lỗi lầm gì đó.
Tranh thủ mọi người không để ý, Vi Tùng bấm máy ảnh túi bụi làm các bạn gái cười dúi dụi. Đáng tiếc To vẫn còn nửa miếng thịt gà tạo hình trong mồm chưa kịp nuốt. Tùng bảo tối nay những ảnh xấu nhất sẽ được tuyển chọn pót lên mạng.
Thoáng nghe ai đó đang oang oang hay ai đó đang lảm nhảm như Khổng Tử giảng đạo.
Rồi hai mâm qua lại giao lưu.
Rồi hỏi thăm các bạn phương xa không về được.
Rồi lén lút thở dài tiếc nuối một thời hoa phượng.
Rồi… rồi… rồi… vân vân… vê vê… rồi vi vi…
Rồi tiệc cưới tan. Ai cũng bịn rịn, muốn đi cà phé tiếp.
Nhưng ra đến cổng người vội về đi làm, kẻ mong đàn đúm tiếp băng nhóm khác. Giờ vui đã tàn. Thôi cũng đành. Hẹn nhau 24 tháng 10 gặp lại.
Hẹn nhau 24 tháng 10 gặp lại!!!
Hẹn nhau 24 tháng 10 gặp lại!!!
Hẹn nhau 24 tháng 10 gặp lại!!!
16:25 Ngày 26 tháng 9 năm 2012
Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012
A LÔ-a lô...
Trưởng ban liên lạc lớp 10b NGUYỄN THUỲ DƯƠNG vừa nhờ mình báo với các bạn xa HN một tin mừng: Thứ tư tuần này gia đình sẽ tổ chức cho con gái lên xe hoa về nhà chồng tại Cung hữu nghị VIỆT XÔ -HN. Các bạn ở xa ko tới dự được thì mừng cho vợ chồng DƯƠNG nhé.
Chúng tớ xin chúc mừng HẠNH PHÚC của đôi bạn trẻ
Chúng tớ xin chúc mừng HẠNH PHÚC của đôi bạn trẻ

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012
KHỎE SẼ VUI
MƯỜI PHÚT BIẾT MÌNH KHỎE, YẾU
Đông Y Hoàng Duy Tân.
Sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật đem đến cho con người nhiều lợi ích về mặt thể xác. Thế nhưng người ta quá dựa vào các thiết bị này và quên đi những « quà tặng » trời cho để có thể giúp phòng và tránh nhiều bệnh tật.
Mỗi buổi sáng, trước khi bắt đầu bước vào sinh hoạt hằng ngày, bạn chỉ cần bỏ ra chừng 10 phút để kiểm tra một số bộ phận cơ quan phủ tạng quan trọng và khi phát hiện sớm các rối loạn (nếu có) và điều chỉnh ngay, sẽ mau phục hồi.
Kiểm tra tim

Ngửa bàn tay, ấn tìm ở kẽ xương ngón tay thứ 4 và 5 (huyệt Thiếu Phu). Huyệt này cho biết những biểu hiện của tim. Hoặc nắm vào góc móng tay út, phía ngón áp út tức huyệt Thiếu Xung, nếu huyệt này đau chứng tỏ tim làm việc quá sức. Nhớ rằng khi kích thích huyệt này có ảnh hưởng đến tim. Nắm 2 ngón tay vào huyệt này thật chặt, day mạnh và như lắc tay, có thể tăng sức khoẻ.
Hoặc đặt ngón cái vào lòng bàn tay, chỗ khe xương ngón thứ 4 và 5 (Thiếu Phủ). Ngón trỏ đặt ở phía đối diện (ở mu bàn tay – tức huyệt Trung Chử). Xoa và bóp, không những trợ lực cho tim mà còn tăng sức cho cơ thể nữa.
Kiểm tra phổi

Ngửa bàn tay, dùng ngón tay ấn vào chỗ lõm đầu lằn chỉ cổ tay (dưới ngón cái) tức huyệt Thái Uyên, đồng thời gấp các ngón tay vào lòng bàn tay, đầu ngón tay trỏ chạm vào vùng thịt ở mô ngón cái (huyệt Ngư Tế) để kiểm tra phổi. Day 2 huyệt này làm lượng ôxy trong phổi lưu thông qua đường Kinh Phế.
Được đăng bởi Nhà văn Phạm Viết Đào vào lúc Chủ nhật, tháng chín 02, 2012 0 nhận xét
Các liên kết với bài này
Các liên kết với bài này
CHUYỆN CƯỜI XỨ QUẢNG
Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
- Không ! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô à !
Cô gái trẻ trả lời:
-Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2, 3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả lời:
- Dợ ! em đẻ nói số của em lừa hai ba bửa tém một bửa - ĐT(237-817)
Cảnh 2 :
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch, bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
-Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được ? Cô đổi số điện thọi rồi sao ?
Cô gái trẻ: - Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
- Không ! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô à !
Cô gái trẻ trả lời:
-Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2, 3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả lời:
- Dợ ! em đẻ nói số của em lừa hai ba bửa tém một bửa - ĐT(237-817)
Cảnh 2 :
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch, bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
-Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được ? Cô đổi số điện thọi rồi sao ?
-Dợ, em đã đủi gùi. Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém (567-0808).
Bác sĩ:
-Chời đét !!!
Cảnh 3: Bác sĩ:
-Chời đét !!!
Bác sĩ :
Vẫn không gọi được, thế là thế nào ?
Cô gái trẻ:
-Dợ, tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cúi gùi: tém chín bửa một năm không tém ( 897-1508)
Bác sĩ : Ec ! 1 năm không tắm thì cô đi ra dùm tui !


Được đăng bởi Nhà văn Phạm Viết Đào vào lúc Chủ nhật, tháng chín 02, 2012
Mình cop bên nhà bác ĐÀO về. Chia sẻ cùng các bạn
Mình cop bên nhà bác ĐÀO về. Chia sẻ cùng các bạn
Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012
ĂN TRÁI CÂY ĐÚNG CÁCH
|
|
|
Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012
Lễ VU LAN- RẰM Tháng 7
Nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, xin thành tâm kính chúc bậc ông bà cha mẹ 10b: nhiều sức khỏe,niềm vui và làm thăng hoa cuộc sống . Mang lại nhiều lợi lạc đến cho mình và tha nhân. Kính chúc toàn thể trọn hưởng một mùa Vu Lan an bình và hạnh phúc.


Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012
Đọc rồi suy ngẫm
..." chúng ta không thể thay đổi quá khứ, cũng không thể thay đổi được hiện tại và chúng ta cũng không thể thay đổi người khác. Điều chúng ta có thể thay đổi chính là thái độ của mình. Nếu chúng ta tiếp tục chấp nhận thỏa hiệp với sự sai trái để thỏa mãn mục đích cá nhân thì cũng giống như một con lợn sẽ bị thịt bất cứ lúc nào..."
Trích trong blog của PAULO NGUYỄN
Trích trong blog của PAULO NGUYỄN
Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012
GỌI THU !
Đã chớm thu, mùa lãng đãng tình yêu và nỗi nhớ. Đọc bài thơ này, nhớ thời tụi mình còn tinh khôi. Có ai đồng cảm với mình ko?
Gọi thu
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Ngày em còn nhỏ gót trần lang thang
Bầu trời thì xanh, chuồn chuồn thì đỏ
Lúa vàng dệt lụa giăng trên đồng làng
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Tóc em mềm quá gíó đùa miên man
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em mang tình anh một thời say đắm
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Sao Hôm thì buồn, sao Mai thì sáng
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em là cô Tấm trong tình anh mang
Làm sao tìm được mùa thu dịu dàng
Người em yêu ơi bao mùa thu sang
Biết anh còn nhớ mùa thu đầu ấy
Anh đưa em qua suối nguồn xiết chảy
Em như viên cuội rơi rồi dưới đáy
Anh về bến cũ vớt mùa thu lên.
Nguyễn Thị Hồng
Hà Nội thu 1990
Gọi thu
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Ngày em còn nhỏ gót trần lang thang
Bầu trời thì xanh, chuồn chuồn thì đỏ
Lúa vàng dệt lụa giăng trên đồng làng
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Tóc em mềm quá gíó đùa miên man
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em mang tình anh một thời say đắm
Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Sao Hôm thì buồn, sao Mai thì sáng
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em là cô Tấm trong tình anh mang

Làm sao tìm được mùa thu dịu dàng
Người em yêu ơi bao mùa thu sang
Biết anh còn nhớ mùa thu đầu ấy
Anh đưa em qua suối nguồn xiết chảy
Em như viên cuội rơi rồi dưới đáy
Anh về bến cũ vớt mùa thu lên.
Nguyễn Thị Hồng
Hà Nội thu 1990
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012
BÃO ! ! !!
"Cây bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá"
Mưa bão, nhớ HN và .....
Bão tràn vào Hải phòng, tạt xuống thủ đô thân yêu của mình và biến thành Hà lội mất thôi.
Các bạn mình lại vất vả đây. Nào chúng mình cùng nắm tay nhau vượt qua những cơn bão nhé
Cây gãy cành bay lá"
Mưa bão, nhớ HN và .....
Bão tràn vào Hải phòng, tạt xuống thủ đô thân yêu của mình và biến thành Hà lội mất thôi.
Các bạn mình lại vất vả đây. Nào chúng mình cùng nắm tay nhau vượt qua những cơn bão nhé
Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012
NGÀY NGHỈ
Chủ nhật các bạn làm gì?
Mai nhóc nhà mình bước vào năm học mới. C-U còn 1năm nữa mới hết bậc tiểu học, con gái đầu thì vẫn như trẻ con ấy. Chết nỗi, mình cứ nghĩ mình còn trẻ lắm . Ảo tưởng ghê. Tuổi này có bạn lớp mình đã vất vả với cháu nội ,ngoại rồi đây. Các bạn nam thì sắp lên chức hết lượt. Nghe mà ghê cả... răng.
Có phải khoảng cách thời gian nó làm chúng mình xa nhau ko nhỉ? Sự ân cần, chân thực với nhau cũng chỉ có ngần ấy câu chuyện là hết sao.??? Mình vẫn mong muốn blog 10b là nơi gắn kết tụi mình với nhau .Có được sự sẻ chia từ bạn bè, cuộc sống sẽ đỡ đi phần nào nhọc nhằn. Niềm vui cũng được nhân lên kia mà. Ngại ngần chi nữa các bạn của tôi ơi
Mai nhóc nhà mình bước vào năm học mới. C-U còn 1năm nữa mới hết bậc tiểu học, con gái đầu thì vẫn như trẻ con ấy. Chết nỗi, mình cứ nghĩ mình còn trẻ lắm . Ảo tưởng ghê. Tuổi này có bạn lớp mình đã vất vả với cháu nội ,ngoại rồi đây. Các bạn nam thì sắp lên chức hết lượt. Nghe mà ghê cả... răng.
Có phải khoảng cách thời gian nó làm chúng mình xa nhau ko nhỉ? Sự ân cần, chân thực với nhau cũng chỉ có ngần ấy câu chuyện là hết sao.??? Mình vẫn mong muốn blog 10b là nơi gắn kết tụi mình với nhau .Có được sự sẻ chia từ bạn bè, cuộc sống sẽ đỡ đi phần nào nhọc nhằn. Niềm vui cũng được nhân lên kia mà. Ngại ngần chi nữa các bạn của tôi ơi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)