Thứ Ba, 5 tháng 5, 2009

CẢM XÚC THÁNG NĂM

"THÁNG NĂM RỢP TRỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ", tháng của những giờ học cuối cùng, tháng của những dòng lưu bút, tháng của những tia nắng đầu tiên chiếu qua cửa sổ ngụ lại góc bàn nơi tôi ngồi trong lớp, xa xa... đâu đó... râm ran tiếng ve kêu, dưới sân trường cây phượng già rực đỏ và tôi bâng khuâng nuối tiếc hiểu rằng mình sắp phải chia tay các bạn và cả người mình thầm thương mến.
Nhanh quá! thấm thoắt đã hơn 30 năm, thời gian như lọt qua kẽ tay, nhưng mỗi lần tháng Năm đến, đối với tôi, những ký ức và cảm xúc kia lại trở về nguyên vẹn

14 nhận xét:

CHỊ THANH TÂM nói...

Tùng viết bài nào cũng hay vì độ mùi mẫn ,có fải tham dự lớp bồi dưỡng văn nào ko??Nói nhỏvới tớ :thầm xương ai!!! tớ làm cầu nối cho ,BAỎ ĐẢM -TRÊN CẢ TUYỆT VỚI

Bạn cùng tổ nói...

Để tớ đoán nhé. Đối tượng này ngồi ở tổ đối diện, có phải ko? Tùng trả lời đúng/sai, rồi tớ đoán tiếp

Tùng nói...

Ngày trước mình học văn như thế nào chắc các bạn biết, chả thế mà có bác ruột dạy văn mà điểm văn không quá 5. Tất cả chỉ từ cảm xúc mà thôi.
Còn "bạn cùng tổ" ơi đoán làm gì, "Đừng đánh thức, khi người ta đang ngon giấc". Chưa biết điều bạn đoán đúng hay sai,nhưng điều bạn nói ra tại blog này biết đâu sẽ không có lợi cho ai đó. Người "thầm thương mến" thì mình sẽ kể thầm với bạn thì hơn, nhưng trước hết "bạn cùng tổ" là ai có đáng tin cậy để thầm thì không đã

Nguyễn Hồng Quang nói...

Không ngờ người đô con như Tùng lại viết được những dòng làm xao xuyến hồn người đến thế. Cám ơn Tùng cho tớ sống lại những ngày cuối cấp đó.
Hoa phượng Hà Nội đã bắt đầu nở, nhưng ve chưa thấy kêu. Chắc phải sau một trận mưa rào đầu mùa. Còn hoa sấu nữa cũng đang mùa. Sáng sớm đi trên đường Trần Phú hay Phan Đình Phùng sẽ thấy, những bông hoa sấu nhỏ li ti rụng rất nhiều thành thảm trắng cả đường.
Hồi ấy cứ đến nghỉ hè là Mạnh Hồng và tớ lại rủ nhau đi hái sấu. Không dám trèo vì sợ chú công an bắt, Hồng làm súng cao su bắn rụng vô khối, ăn đến ghê hết cả hàm chiều về không nhai nổi cơm nữa.

Tùng nói...

...
Ngày ấy,
Tôi sợ ve kêu, phượng đỏ...mùa tạm biệt,
Vì chuỗi ngày dài chẳng được thấy em
Thầm nhớ em, tôi đếm từng ngày...nhưng em đâu có biết,
Em ơi!Em chở mùa hè của tôi đi đâu

THANH HIÊN nói...

CÁC ẤY làm tớ nhớ HÀNỘI của tớ qúa !! Các bạn à có đi xa thủ đô, mới cảm nhận được hết vẻ đẹp thiên thu bất tận củaHÀNỘI .Nhiều hôm quay quắt nhớ ko tài nào chợp mắt...Cảm giác này chắc VÂN ko quên khi học xa tổ quốc.
Dạo ôn thi đại học tớ thức bao nhiêu đêm ,chẳng có chữ vào đầu ,(chỉ toàn lang thang hết đuờng KHÚC HẠO lòng vòng quanh lăng BÁC để hít hương ĐÊM HÀ NỘI)
Sau này mỗi khi ra HÀ NỘI bao giờ tớ cũng lang thang nhưng cảm giác xưa còn ít lắm .QUANG gửi cho tớ ít hoa sấu đi ,tớ thích hoa sấu hơn cả quả mà chẳng khi nào ra HN đúng dịp hoa sấu nở đuợc

Minh Vân nói...

Hiên ơi, Hà Nội bây giờ cũng khác xưa nhiều đấy. Ví dụ, tháng 5 Hà Nội, bây giờ màu đỏ của hoa phượng lại còn không rực rỡ bằng màu tím của hoa bằng lăng cơ. Dạo bọn mình còn đi học, tớ ko nhớ có cảm giác về hoa tím bằng lăng là sao nhỉ. Hay dạo ấy chưa có nhiều cây này trên đường phố.

Minh Vân nói...

Quang này, ve sầu vẫn kêu từ đầu hè đấy chứ. Chỗ nhà Quang ko thấy à. Các buổi sáng, lúc tớ thức dạy (5h) là râm ran khắp nơi rồi. Có muốn nghe, tớ thu âm lại cho nghe

Nặc danh nói...

Ơ kìa
Mới găp hôm qua
Mà hôm nay
Ngỡ như là đã lâu
Ơ kìa
Người đẩu người đâu
Bỗng dưng thấy nhớ,thấy sầu vu vơ

Ơ kìa
Ta lại làm thơ
Ơ kìa,ta lại dại khờ như xưa
Ơ kìa
Có một ngày mưa
Để trăm ngày cứ dư thừa nhớ mong...

Ơ kìa
Một nhánh phượng hồng
lòng ta nổi sóng mênh mông vơi đầy.

Cảm xúc thang 5 của mình là như vậy đấy.

THANH HIÊN nói...

hay qúa vui thật ,sáng thấy xăng tăng giá'' buồn ,, giở blog ra thấy vui .ÔI cuộc sống mến thương...ta yêu người mãi mãi

Minh Vân nói...

Mọi người cứ lửng lơ trên cành cây mãi, hôm nay dân Hà Nội chắc phải nhảy xuống đất rồi, để lội nước mà. Hôm nay Hà Nội thành Hà lội bởi một trận mưa rào lớn đầu mùa. Bao giờ mới hết cảnh này. Còn Sài Gòn thì sao, hỡi các công dân trong ấy. Chuyện này là cơm bữa à, thương quá.

Tùng nói...

"Hà nội mùa này phố cũng như sông...
...Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phó,
Đường cổ ngư xưa tràn ngập nước sông hồng"
Minh Vân ơi!MV có biết bơi không? Chả trèo lên cây thì con đi đâu nữa,như thế cho nó lành.
TB Riêng Dương thì đưng trèo nhá,Mấy tháng trước đẫ gẫy tay vì cứ "trèo leo", nhớ chửa

THANH HIÊN nói...

Hôm nay lễ PHẬT ĐẢN ,tớ đi chùa sẽ cầu xin BÌNH YÊN cho TẤT CẢ nhé!
Nắng mưa là bệnh cuả trời...
ngạp lụt, điện cúp, chuyện thường...lo chi
Biết đâu...
Có ngày vô.. sách- danh truyền sẽ ghi
Cháu tớ, cháu cậu nhớ cha ông mình.
....

Quang nói...

Có một mùa hoa sữa, hình như đầu lớp 9, tớ bẻ một cành to lại còn hốt thật nhiều hoa bỏ vào cặp mang đến lớp. Các bạn xung quanh kêu ầm lên nhức đầu quá.
Hehe tại Hiên đòi gửi hoa sấu nên tớ lại nhớ xọ sang hoa sữa. Chẳng ăn nhập gì cả.